Tho che voi truyen cuoi tuyen chon day ba kon. Can than cuoi nhieu qua dau bung nha........ :affraid: :D
TRUYEN KIEU
Đầu lòng hai ả tố nga
Thuý Kiều là chị, em là Thuý Vân
Ma cũng tránh, quỷ ngại gần
Dáng người nét mặt mười phần đười ươi
Vân xem đanh đá khác người
Mặt mày rầu rĩ như người có tang
Miệng cười tựa rắn hổ mang
Củi khô thua tóc, cóc nhường làn da
Kiều càng xấu xí, gian tà
So bề ngu dốt lại là phần hơn
Người xanh bủng, mặt nhờn nhờn
Dưa ghen thua khắm, cá hờn kém tanh
Một hai xấu nhất kinh thành
Dốt đành đòi một, đần đành hoạ hai
HOC TRO DOT LAM THO
Thầy đồ dặy:
- Làm thơ thì phải cho tự nhiên, tả đúng cảnh thực mới gọi là hay.
Bốn anh học trò vãn cảnh đền nhớ lời thầy dạy, cao hứng, làm một bài thơ. Anh thứ nhất thấy tượng Quan Công liền ứng khẩu:
Hán Vương ăn ớt mặt đỏ gay,
Anh thứ hai nhìn sang bên cạnh, thấy tượng Quan Bình đọc luôn:
Bên kia thái tử đúng khoanh tay
Anh thứ ba thấy tượng Châu Xương đọc tiếp:
Thằng mọi râu ria cầm cái mác,
Anh thứ tư thấy con hạc cỡi trên lững con rùa, mới kết rằng:
Con cua nằm dưới chú cò gầy.
Về đọc thầy nghe, thầy tấm tắc khen:
- Khá đấy! Các anh biết nghe lời tôi dạy. Gắng lên, sang năm đi thi thể nào cũng đỗ!
TOI LA AI?
Một người đàn ông ở Philadelphia tự tử, để lại một bức thư tuyệt mệnh sau đây:
Tôi kết hôn với một góa phụ. Vợ tôi có một con gái đã lớn.
Cha tôi phải lòng con gái của vợ tôi, kết hôn với nó, vậy cha tôi trở thành con rể tôi, còn con gái của vợ tôi trở thành mẹ tôi.
Vợ chồng tôi sinh được một con trai, vậy cha tôi là anh rể của con trai tôi, còn con trai tôi là chú tôi, vì nó là em của con gái của vợ tôi.
Rồi vợ của cha tôi lại sinh một con trai. Đó chính là em trai tôi và cũng là cháu ngoại tôi, vì nó là con của con gái của vợ tôi.
Luận ra thì vợ tôi chính là bà ngoại tôi, vì nàng là mẹ của mẹ tôi. Tôi là chồng nàng đồng thời là cháu ngoại của nàng. Mà chồng của bà ngoại phải là ông ngoại, vì thế tôi chính là ông ngoại của tôi.
CHUYEN O LOP
Peter đi học về, bà hỏi:
- Hôm nay cháu học gì?
- Hôm nay chúng cháu làm thí nghiệm hóa học về chất nổ bà ạ.
- Thế ngày mai?
- Cháu chưa biết, còn phải chờ xây lại trường đã!
o O o
Trong giờ học Giáo dục công dân, thầy giáo sau khi giảng bài xong liền hỏi cả lớp:
- Nicky, em hãy cho cả lớp một ví dụ về hành động tự vệ.
- Thưa thầy, tự vệ là khi em tự ký vào sổ liên lạc ạ.
o O o
Trong lớp học, cô giáo hỏi Enna:
- Ước mơ của em sau này là gì Enna?
- Thưa cô, nếu lớn lên xinh đẹp em sẽ làm diễn viên điện ảnh hay người mẫu, còn nếu xấu xí em sẽ làm cô giáo ạ!
NHIEM QUANG CAO
Sau khi có kết quả thi Đại học, một học trò hỏi bạn:
- Bài kiểm tra ông mấy điểm?
- Zêrô!
- Ủa, tui thấy ông có làm mà sao lại zêrô?
- Tui làm sơ sơ, rồi ghi: Muốn biết thêm chi tiết, xin liên hệ sách giáo khoa!
!!!!!!
AI KHOE HON
Hai học sinh trò chuyện với nhau: - Tớ xem TV thấy ông kia kéo cái xe cả ngàn ký, còn có thêm 20 người ngồi trên mà vẫn đi ào ào. Ông ta khỏe khiếp thật!
- Ông đó sao bì được với thầy hiệu trưởng trường tớ!
- Ổng cũng kéo xe hả?
- Không. Nhưng năm rồi cả trăm học sinh trường tớ bị rớt tốt nghiệp mà thầy vẫn “kéo” lên được đấy thôi.
- ???
LAM..... BAT CU VIEC GI
Một nữ sinh viên vào văn phòng làm việc của giáo sư, cô đóng cửa phòng lại, quỳ xuống cầu xin:
- Em sẽ làm bất cứ việc gì miễn là qua được kỳ thi này. Cô ta lại ngã người gần hơn về phía giáo sư, vuốt ve mái tóc mình, nhìn chằm chằm vào mắt giáo sư, nói thầm:
- Ý em là… Em sẽ làm… bất cứ việc gì.
- Bất cứ việc gì ư? Giáo sư lại nói thầm:
- Vậy… em có thể… học không?
- ???
BO~ GI?
Trong buổi thi vấn đáp của sinh viên trường dược: - Ăn calcium (Ca) bổ gì?
- Thưa thầy… bổ xương!
- Tốt, còn ăn magie (Mg) bổ gì?
- Thưa thầy bổ… thần kinh!
- Giỏi! Còn ăn sắt (Fe) bổ gì?
- Thưa thầy bổ… máu!
- Tuyệt vời, thế ăn đồng (Cu) bổ gì?
- Thưa thầy, cái này em… hổng biết! Có lẽ thầy nên hỏi các vị làm tượng đài chiến thắng Điện Biên sẽ rõ ạ.
- ?!?
TREN BAI BIEN
Chuyện kể rằng…..có một thầy giáo già và một cô sinh viên trẻ rủ nhau đi du lịch ở bãi biển. Sau một hồi đùa nghịch vui vẻ dưới bãi biển, hai người rủ nhau nằm tắm nắng. Thầy giáo là người không trẻ tuổi nhưng “trẻ lòng”, lấy cát rắc lên đùi của cô sinh viên, bên fải là số 1, bên trái là số 5, rùi “nhí nhảnh ” hỏi cô sinh viên: “đố em đây là số mấy? ” , cô sinh viên trả lời ” số 15″ , ” không đúng, số 105 mới đúng”- thầy giáo già cười tinh quái. Nhưng cô sinh viên cũng không vừa. Lấy cát đắp lên đùi thầy giáo hai số 1 & 5 rùi hỏi ” thế theo thầy thì đây là số mấy?” , ” Số 115″ - thầy giáo già nhanh nhảu trả lời. Cô sinh viên mỉm cười đắc ý : ” Không đúng, số 115 là với những người trẻ thôi, còn với người già như thầy thì chỉ là số 1,5 thôi ”
Thày giáo !!
BANH TAO DAU?
Ông thầy đồ nọ vốn tính tham ăn. Bữa ấy có người mời đi ăn cỗ, thầy mới cho một cậu học trò nhỏ theo hầu.
Ðến nơi, thầy ngồi vào cỗ, bảo học trò đứng bên cạnh. Trông thấy trong mâm cỗ còn nhiều bánh trái, bụng no nhưng thầy lại muốn bỏ túi mấy chiếc. Sợ người chung quanh nom thấy thì mất thể diện, thầy mới cầm bánh thản nhiên đưa cho học trò, bảo:
- Này, con cầm lấy!
Vừa đưa, thầy vừa nháy ra hiệu bảo cất mang về cho thầy.
Cậu học trò không hiểu được cái nháy mắt thâm thúy của thầy, tưởng thầy cho thật, liền bóc ngay ra ăn.
Thầy nhìn thấy, giận lắm, nhưng giữa đông đủ mọi người, không dám mắng. Ðến lúc ra về, thầy vẫn còn tiếc mấy cái bánh, muốn kiếm cớ để trả thù học trò. Khi hai thầy trò đang cùng đi ngang nhau, thầy bèn giận dữ mắng học trò:
- Mày là anh em bạn với tao hay sao mà dám đi ngang hàng với tao?
Trò sợ, vội vàng đi nhanh lên trước. Thầy lại gắt:
- Mày là bố tao hay sao mà dám đi trước tao?
Trò tụt lùi lại sau. Thầy lại quát:
- Tao có phải là thằng tù đâu mà mày phải đi sau áp giải.
Trò ngơ ngác quay lại thưa:
- Bẩm bẩm, con đi thế nào thầy cũng mắng, vậy xin thầy bảo cho con nên thế nào cho phải ạ?
Thầy chẳng ngần ngại gì nữa, hầm hầm bảo:
- Thế bánh tao đâu...?